Hãy cứu lấy thế giới bằng những hành động nhỏ nhất của chúng ta! Vì tương lai của chính chúng ta! ----------------------------------
Hãy tắt điện từ 20h30 - 21g00 ngày 27/3, hành động Xanh của bạn hưởng ứng Giờ Trái đất!
Soạn BUY RV "Nội dung tin nhắn kết bạn, rao vặt" gửi 8785 (15000đ - trong ngày)
Loading...

Wednesday, July 28, 2010

Trái đất có thể lâm nguy vào năm 2182

Các nhà khoa học cảnh báo một thiên thạch khổng lồ có thể lao trúng địa cầu sau 172 năm nữa.

Hình minh họa thiên thạch đâm vào trái đất. Ảnh: mopo.ca.

Christian Science Monitor đưa tin thiên thạch nói trên được đặt tên 1999 QR36. Bằng các mô hình toán học, các chuyên gia của Đại học Valladolid tại Tây Ban Nha và Cơ quan Hàng không vũ trụ Mỹ (NASA) tính được rằng xác suất va chạm với trái đất trước năm 2200 của nó là 1/1.000. Khả năng lớn nhất là nó sẽ lao trúng hành tinh xanh vào ngày 24/9/2182.

Thiên thạch 1999 QR36 được phát hiện lần đầu tiên vào năm 1999. Chiều ngang lớn nhất của nó lớn hơn 560 m. Nếu một thiên thạch có kích thước như vậy va chạm với địa cầu, nó sẽ tạo nên một hố có chiều rộng vài km và phá hủy mọi thứ trong khu vực có bán kính vài trăm mét xung quanh. Trong trường hợp xấu nhất cú va chạm có thể gây tuyệt chủng hàng loạt đối với nhiều loài sinh vật.

Các nhà khoa học quốc tế tính toán rằng, nếu con người muốn nó không đâm trúng trái đất, mọi nỗ lực của chúng ta phải thực hiện trước thời điểm va chạm ít nhất 100 năm.

Hiện tại 1999 QR36 đang ở phía sau mặt trời. Chúng ta chỉ có thể quan sát nó vào mùa xuân năm sau. Thiên thạch mất 14 tháng để di chuyển xung quanh mặt trời.

Theo Time, giới khoa học từng vạch ra nhiều biện pháp để đối phó với những thiên thạch có khả năng va vào trái đất. Nếu thiên thạch được tạo nên bởi băng, con người có thể dùng các tấm gương khổng lồ để phản chiếu ánh sáng mặt trời lên thiên thạch khiến nó tan chảy. Một cách khác là bắn tên lửa trúng thiên thạch để thay đổi quỹ đạo của chúng. Người ta cũng có thể phóng tàu vũ trụ tới gần thiên thạch để lực hấp dẫn giữa hai vật thể khiến quỹ đạo thiên thạch thay đổi.

1999 RQ36 là một thành viên trong nhóm Potentially Hazardous Asteroids (Những thiên thạch có khả năng gây nguy hiểm) do quỹ đạo của chúng gần trái đất. Trước đó giới khoa học từng cảnh báo một tiểu hành tinh có tên Apophis - có chiều ngang chừng 300 m - có khả năng đâm trúng trái đất vào năm 2029 hoặc 2036. Tuy nhiên, xác suất va chạm rất nhỏ, chỉ khoảng 1/250.000.

NASA đã tính tới việc chế tạo một tên lửa hạt nhân để phá huỷ hoặc làm thay đổi đáng kể quỹ đạo của tiểu hành tinh Apophis.

Minh Long - VnExpress


Bài liên quan

Chi tiết

Đài Loan buộc dân học về môi trường

Đài Loan là nơi đầu tiên trên thế giới bắt buộc người dân phải tham gia các lớp học về môi trường.

Binh sĩ sơ tán dân ở phía nam đảo Đài Loan trong trận lụt do bão Morakot
Binh sĩ sơ tán dân ở phía nam đảo Đài Loan trong trận lụt do bão Morakot gây nên vào tháng 9 năm ngoái. Ảnh: typhoonmorakot.org.

AFP dẫn thông báo của Cơ quan Bảo vệ Môi trường Đài Loan cho biết, theo một luật mới được phê chuẩn, mọi công ty, tổ chức phi lợi nhuận, trường học phải tổ chức những bài học về môi trường trong thời gian tối thiểu 4 giờ mỗi năm. Những cơ sở vi phạm luật sẽ phải đóng cửa. Luật được ban hành nhằm bảo vệ môi trường mong manh của đảo.

Giới chức Đài Loan tuyên bố luật mới sẽ đưa hoạt động bảo vệ môi trường của đảo bước vào kỷ nguyên mới.

Trong nhiều năm qua đảo Đài Loan khuyến khích phát triển và ứng dụng những công nghệ sạch nhằm giảm lượng khí thải CO2. Năm ngoái cơ quan lập pháp của đảo thông qua một đạo luật về năng lượng tái sinh. Theo luật đó, Đài Loan sẽ cố gắng sản xuất 6.500-10.000 MW điện từ năng lượng tái sinh trong vòng 20 năm tới. Hiện tại các nguồn năng lượng tái sinh cung cấp 2.278 MW điện cho đảo.

Minh Long - VnExpress


Bài liên quan

Chi tiết

Đập trên sông Mekong đe dọa những loài cá lớn

Quỹ Bảo vệ Thiên nhiên Quốc tế (WWF) cảnh báo quần thể cá tra dầu, biểu tượng của sông Mekong, cùng một số loài cá lớn khác sẽ bị đẩy tới bờ tuyệt chủng nếu kế hoạch xây dựng các nhà máy thủy điện trên sông Mekong được thông qua.
Một con cá Tra dầu sông Mekong bị bắt. Ảnh: nature.org.vn.

Trong báo cáo có tên Dòng sông của những điều khổng lồ: Cá khổng lồ ở sông Mekong, WWF mô tả chi tiết về bốn loại cá khổng lồ sống ở vùng sông Mekong, đồng thời là bốn trong mười loại cá nước ngọt lớn nhất trên thế giới. Chẳng hạn, với chiều dài bằng một nửa chiếc xe buýt và nặng tới 600 kg, cá đuối sông Mekong là loài cá nước ngọt lớn nhất trên thế giới. Trong khi đó cá tra dầu - loài động vật đã đi vào truyền thuyết và hiện bị đe dọa nghiêm trọng - đứng thứ ba trên thế giới với chiều dài tới 3 m và nặng 350 kg.

”Một loài cá với kích cỡ như cá tra dầu sông Mekong (Mekong Giant Catfish) sẽ không thể bơi qua được những rào chắn lớn như một con đập để tới được khu vực sinh sản ở thượng nguồn. Điều này sẽ dẫn đến sự sụt giảm mạnh về số lượng trong tự nhiên của loài cá biểu tượng này" ông Roger Mollot, chuyên gia nghiên cứu sinh vật học nước ngọt của WWF Lào, cho biết.

Các nghiên cứu cho thấy vào mùa mưa loài cá tra dầu sông Mekong di cư theo dòng nước lũ từ hồ Tonle Sap ở phía tây Campuchia tới sông Mekong để phối giống ở vùng phía bắc Thái Lan và Lào.

Một con cá hô sông Mekong. Ảnh: nongnghiep.vn.
Một con cá hô sông Mekong. Ảnh: nongnghiep.vn.

"Sông Mekong có nhiều loài cá khổng lồ sinh sống hơn bất kỳ con sông nào trên trái đất. Hiện tại, vùng hạ lưu sông Mekong vẫn là một dòng chảy tự do và đây là một cơ hội hiếm có cho việc bảo tồn các loài cá lớn quý hiếm. Tuy nhiên, chúng ta không còn nhiều thời gian" bà Đặng Thùy Trang, Điều phối viên Vùng Sinh thái sông Mekong, Chương trình WWF Greater Mekong phát biểu.

Minh Long

VnExpress

Bài liên quan

Chi tiết

Thuyền chai nhựa vượt qua Thái Bình Dương

Chiếc thuyền được tạo nên bởi hơn 12.500 chai nhựa của một chàng trai người Anh vừa hoàn thành cuộc hành trình kéo dài 4 tháng qua Thái Bình Dương để nâng cao ý thức của người dân về tác hại của chai nhựa phế thải.

Thuyền Plastiki chuẩn bị cập cảng Sydney, Australia vào ngày 26/7. Ảnh: AFP.

AP cho biết, Plastiki, chiếc thuyền dài 18 m và rời thành phố San Francisco, Mỹ vào ngày 20/3, đã cập cảng Sydney của Australia hôm qua. 6 người trên thuyền đã trải qua nhiều cơn bão lớn trong cuộc hành trình dài 14.816 km. Họ dừng lại ở nhiều quốc đảo trên Thái Bình Dương, trong đó có Kiribati và Samoa.

Một đám đông gồm khoảng 100 người chào đón Plastiki tại cảng Sydney. Đại sứ Mỹ tại Australia cũng xuất hiện tại đó để đón thuyền. David de Rothschild, trưởng nhóm thủy thủ, ôm 5 người cùng vượt đại dương với anh.

"Đây là chuyến đi phi thường", chàng trai 31 tuổi tuyên bố.

Ảnh thuyền Plastiki cập cảng Sydney

Plastiki lướt qua nhà hát Opera nổi tiếng.
Plastiki lướt qua nhà hát opera Sydney nổi tiếng.
Nó qua cầu cảng Sydney.
Nó qua cầu cảng Sydney.
Hoa tiêu Jo Royle vẫy chào người trên bờ khi thuyền tiến về phía cảng Sydney. Ảnh: AFP.
Những người trên tàu vẫy chào người trên bờ. Ảnh: AFP.
Những người trên tàu vẫy chào người trên bờ. Ảnh: AFP.
Thuyền cập bến bên ngoài Bảo tàng Hải dương quốc gia Australia. Ảnh: AFP.
David de Rothschild, trưởng nhóm thủy thủ trên thuyền, bước lên bờ trong sự chào đón của người dân Australia. Ảnh: AFP.

Minh Long

De Rothschild nảy ra ý tưởng vượt Thái Bình Dương sau khi đọc một báo cáo của Liên Hợp Quốc vào năm 2006 về mối đe dọa của nhựa phế thải đối với các đại dương. Anh tạo nên thuyền Plastiki để cho mọi người thấy rằng nhựa phế thải vẫn còn giá trị sử dụng. Chiếc thuyền sản xuất điện từ ánh sáng mặt trời và gió. Những bộ phận khác của thuyền cũng được tạo ra từ vật liệu tái chế. Chẳng hạn, cột buồm được tạo ra từ ống nhôm dẫn nước bị vứt.

Trong cuộc hành trình 128 ngày, 6 người trên thuyền sống trong một cabin có kích thước 6 x 4,5 m. Họ tắm bằng nước biển, ăn thực phẩm đóng hộp, lấy rau từ mảnh vườn nhỏ trên thuyền. Họ từng đối mặt với những cơn bão có sức gió lên tới 112 km/h, những đợt nắng nóng với nhiệt độ 38 độ C. De Rothschild và các bạn phải dừng lại ở bang Queensland, Australia tuần trước sau khi chống chọi với một cơn bão mạnh gần bờ biển nước này.

Hoa tiêu Jo Royle là phụ nữ duy nhất trên tàu. "Giờ đây tôi chỉ muốn uống một ly rượu và trò chuyện với mấy cô bạn gái", Royle nói.

Vern Moen, người quay phim cuộc hành trình, không có mặt bên vợ khi chị sinh đứa con đầu lòng. Anh cố gắng theo dõi ca sinh qua Skype.

Ban đầu nhóm De Rothschild có ý định tái chế Plastiki, nhưng giờ đây họ quyết định giữ nguyên chiếc thuyền. Họ cho rằng nó sẽ giúp người dân hiểu rõ hơn vai trò tích cực của việc tái chế rác.

Minh Long-VnExpress


Bài liên quan

Chi tiết

Bí ẩn của sét hòn

Những khối ánh sáng bay lượn trong không trung có thể chỉ là ảo giác do bộ não của con người bị kích thích quá mức, hai nhà khoa học Áo khẳng định.

Hình minh họa sét hòn tấn công máy bay. Ảnh:
Hình minh họa sét hòn tấn công máy bay. Ảnh: paranormalspy.com.

Trong vài trăm năm qua nhiều tài liệu ghi nhận những trường hợp con người nhìn thấy những khối điện sáng lóa có kích thước từ quả bóng golf tới bóng tennis. Nhưng giới khoa học vẫn chưa thể thống nhất quan điểm về nguyên nhân và cách thức hình thành của sét hòn. Nguyên nhân chủ yếu là sét hòn hiếm khi xảy ra và thời gian tồn tại của chúng cực ngắn.

National Geographic cho biết, người ta thường nhìn thấy sét hòn trong những trận bão có sét. Giới khoa học biết nhiều tia sét liên tiếp có thể tạo ra từ trường mạnh. Vì thế, Joseph Peer và Alexander Kendl – hai nhà khoa học của Đại học Innsbruck tại Áo, cho rằng rất có thể sét hòn là ảo giác do sự tác động của trường điện từ vào não hoặc mắt người.

Trong nhiều thử nghiệm trước kia, các nhà khoa học từng đưa người vào trường điện từ mạnh và thay đổi nhanh để xem trường điện từ có gây nên ảo giác hay không. Từ trường trong các thử nghiệm đó đủ mạnh để tạo ra những dòng điện trong tế bào não mà không gây nên bất kỳ tổn hại nào đối với người.

Kết quả cho thấy khi từ trường tập trung vào vùng vỏ não điều khiển hoạt động thị giác, đối tượng tham gia thử nghiệm nhìn thấy những đường thẳng và hình đĩa phát sáng. Khi từ trường dịch chuyển bên trong vùng não điều khiển hoạt động thị giác, họ thấy những đường thẳng và hình đĩa đó chuyển động.

Peer và Kendl cho rằng trường điện từ do sét gây nên có thể gây nên tác động tương tự ở con người. Hai nhà khoa học nghĩ khoảng một nửa trường hợp sét hòn mà các tài liệu từng ghi nhận thực ra chỉ là ảo giác của con người do từ trường tạo nên.

John Abrahamson, một nhà hóa học và chuyên gia về sét hòn của Đại học Canterbury tại New Zealand, nói rằng lý luận của Peer và Kendl tương đối thuyết phục, nhưng ông vẫn không tin tất cả trường hợp sét hòn đều là ảo giác.

“Thứ nhất, những màu sắc của ánh sáng phát ra từ sét hòn trong các thử nghiệm có màu trắng, xám hoặc một màu chưa bão hòa. Nhưng theo lời kể của nhiều nhân chứng, sét hòn mà họ nhìn thấy có màu sắc đa đạng – gồm cả màu cam, xanh lục và xanh dương”, Abrahamson nói.

Trong một số trường hợp nhiều người cùng nhìn thấy một sét hòn. Tuy quan sát từ nhiều góc độ khác nhau, song lời kể của tất cả nhân chứng về hướng di chuyển của sét hòn lại không hề mâu thuẫn.

“Khi nhiều người cùng quan sát một vật thể và cùng thấy nó di chuyển về một phía thì chúng ta không thể nói họ bị ảo giác”, Abrahamson nhận xét.

Eli Jerby, một kỹ sư máy của Đại học Tel Aviv ở Israel, từng tạo ra một thứ giống sét hòn trong phòng thí nghiệm. Vì thế ông không nghĩ tất cả sét hòn chỉ là ảo giác.

“Mặc dù ảo giác có thể giải thích một số trường hợp sét hòn, tác động của sét vẫn là một nhân tố đáng xem xét trong cả tự nhiên và phòng thí nghiệm. Ngoài ra, với những thành tựu mà nhiều nhà khoa học đạt được trong nghiên cứu, chúng ta đang tiến gần hơn tới việc tạo ra sét hòn trong phòng thí nghiệm”, Jerby bình luận.

Minh Long - VnExpress


Bài liên quan

Chi tiết

Giới khoa học bác tin khỉ bắn súng

Một tờ báo Trung Quốc đưa tin quân Taliban dạy những con khỉ cách bắn súng vào lính Mỹ tại Afghanistan, nhưng một nhà khoa học Mỹ cho rằng khỉ chưa đủ khôn để có thể sử dụng súng.
Những con khỉ macaque. Ảnh: zimbio.com.
Những con khỉ macaque. Ảnh: zimbio.com.

Trong một bài viết mới đây, tờ People Daily dẫn lời một số nguồn tin trong quân đội Mỹ và nhiều nhà báo Anh cho biết, lực lượng Taliban bắt những con khỉ đầu chó và khỉ macaque để huấn luyện chúng bắn súng. Súng AK-47, súng máy hạng nhẹ và súng cối được đưa vào chương trình huấn luyện. Lũ khỉ chỉ bắn vào những người mặc đồng phục lính Mỹ và lính NATO.

Livescience đưa tin người phát ngôn của NATO tỏ ra nghi ngờ câu chuyện trên. William Mason, một chuyên gia của Đại học California tại Mỹ và đã nghiên cứu tập tính sống xã hội của động vật linh trưởng trong nhiều năm, cũng có quan điểm tương tự.

"Người ta có thể dạy khỉ bật công tắc đèn, vặn vòi nước và nhiều thao tác đơn giản khác. Nhưng quả thực câu chuyện một con khỉ vác súng AK-47 ra chiến trường rất khó tin", Mason tuyên bố.

Khỉ có thể bắt chước con người ngắm và bóp cò súng, song Mason khẳng định chúng chưa đủ khôn để có thể bắn vào các mục tiêu xác định trên trận địa.

Trong lịch sử con người từng sử dụng nhiều loài động vật để phục vụ cuộc chiến tranh. Chúng có thể tấn công kẻ thù (ong), vận chuyển hàng hóa và binh lính (voi, lạc đà và ngựa), tuần tra trên biển (sư tử biển), đánh bom (dơi). Tuy nhiên, theo Mason, chúng ta không thể đào tạo tinh tinh, đười ươi hay khỉ thành những chiến binh có khả năng sử dụng súng và bắn người.

“Chúng ta có thể huấn luyện khỉ đeo thuốc nổ và chạy về phía kẻ thù để đánh bom. Nhưng nếu đưa cho khỉ một thứ phức tạp như súng tiểu liên và ra lệnh cho chúng bắn thì chúng không thể làm được”, Mason nói.

Minh Long-VnExpress


Bài liên quan

Chi tiết

'Sông lửa' tấn công nhà dân

Dòng dung nham đỏ rực chậm rãi tiến về phía một ngôi nhà tại Mỹ, đốt cháy cầu thang gỗ trước khi biến ngôi nhà thành đám lửa.
Núi lửa
Nằm ở phía đông nam đảo Big, quần đảo Hawaii, Mỹ, Kilauea là một trong những núi lửa trẻ nhất nhưng hoạt động mạnh nhất thế giới. Nó phun trào 34 lần kể từ năm 1952. Ảnh: kkohawaii.com.
Bầu không khí bị nhuốm đen bởi khói
Bầu không khí bị nhuốm đen bởi khói khi dung nham vượt qua đường cao tốc 137 và tiến vào khu vực dân cư thuộc thị trấn Kalapana trên đảo Big vào ngày 25/7. Ảnh: Trạm quan sát núi lửa Hawaii.
Dung nham tiến về phía ngôi nhà của anh Gary Sleik tại thj trấn Kalapana, đảo Big, quần đảo Hawaii, Mỹ vào tối 26/7. Ảnh: EPA.
Dòng sông đỏ rực tràn qua con đường vào nhà và sân trước. Sống trong sự đe dọa của núi lửa Kilauea suốt ba năm qua, Gary Sleik biết sẽ có ngày dung nham sẽ phá hủy chỗ trú ẩn của anh. Ảnh: EPA.
Ngôi nhà của Gary Sleik
Những người hàng xóm của Gary Sleik nhìn cảnh tượng dung nham bắt đầu hủy diệt ngôi nhà. Ảnh: EPA.
Cầu thang gỗ của ngôi nhà bốc cháy.
Cầu thang gỗ bốc cháy khi dung nham áp sát ngôi nhà. Ảnh: EPA.
Anh Gary Sleik và một người bạn chứng kiến cảnh tượng ngôi nhà bị phá hủy trong sự bất lực.
Anh Gary Sleik và một người bạn chứng kiến cảnh tượng ngôi nhà bị phá hủy trong sự bất lực. Ảnh: EPA.
Ngôi nhà bốc cháy.
Ngôi nhà bốc cháy dù dung nham chưa vây kín nó. Ảnh: EPA.
Dòng sông lửa tiếp tục tiến ra biển và phần còn lại của ngôi nhà bị cuốn theo nó. Đây không phải ngôi nhà đầu tiên bị núi lửa Kilauae phá hủy. Thị trấn Kalapna từng bị hủy diệt bởi các dòng dung nham từ núi lửa này trong khoảng thời gian từ tháng 4/1990 tới tháng 2/1991. Ảnh: EPA.

Minh Long-VnExpress


Bài liên quan

Chi tiết

Tình dục giúp não phát triển nhanh hơn

Một nghiên cứu cho thấy hoạt động tình dục kích thích sự sinh sôi của tế bào thần kinh trong não.

Ảnh minh họa: mirror.co.uk.
Ảnh minh họa: mirror.co.uk.

Nhiều nghiên cứu trước đây chứng minh những ký ức đáng sợ có thể kìm hãm sự sinh sôi của tế bào não ở người lớn. Để tìm hiểu xem những trải nghiệm vui vẻ có gây nên tác dụng ngược lại – nghĩa là kích thích sự phát triển của tế bào thần kinh – hay không, các nhà khoa học của Đại học Princeton tại Mỹ tiến hành nghiên cứu những tác động của tình dục đối với não chuột.

Các chuyên gia cho một nhóm chuột đực tiếp cận các con cái một lần mỗi ngày và một nhóm khác chỉ được tiếp xúc một lần trong hai tuần. Họ cũng kiểm tra nồng độ glucocorticoid – một loại hoóc môn gây nên trạng thái căng thẳng – trong máu chuột.

Khi so sánh hai nhóm chuột đực với những con chưa từng giao phối, các nhà nghiên cứu nhận thấy số lượng tế bào thần kinh trong vùng hải mã (hippocampus). Đây là vùng lưu trữ những thông tin về mọi loại cảm giác và rất nhạy cảm với trạng thái căng thẳng. Số lượng tế bào não và số lượng liên kết giữa các tế bào não ở nhóm chuột đực tiếp xúc với chuột cái hàng ngày lớn hơn so với nhóm tiếp xúc một lần trong hai tuần.

Nồng độ glucocorticoid trong máu của những con đực tiếp xúc với chuột cái một lần trong hai tuần tăng lên rõ rệt, nghĩa là chúng cảm thấy căng thẳng hơn so với khi thí nghiệm chưa bắt đầu. Trong khi lượng glucocorticoid lại không tăng ở nhóm chuột tiếp xúc hàng ngày.

Khi được thả vào khung cảnh lạ, những con chuột từng giao phối lao vào thức ăn nhanh hơn so với những con chưa từng làm “chuyện ấy”. Điều đó cho thấy chuột chưa từng giao phối tỏ ra căng thẳng hơn so với những con có kinh nghiệm tình trường.

Minh Lon - VnExpress

Bài liên quan

Chi tiết

Ngoại tình không sex

Ảnh minh họa: Telegraph.co.uk.
Ảnh minh họa: Telegraph.co.uk.

Ngày nào Xuân cũng ngóng chờ tin nhắn hay một bức email từ "người tình". Họ đã qua lại gần hai năm, nhưng chỉ dừng lại ở những lời yêu đương, cái siết tay thật chặt chứ chưa bao giờ làm "chuyện ấy".

Đa cảm, lãng mạn, sau khi kết hôn, Xuân, làm việc tại một công ty truyền thông ở Hà Nội, cảm thấy thất vọng khi sống cùng người chồng khô khan, gia trưởng, chỉ mải miết theo đuổi sự nghiệp mà chẳng bao giờ quan tâm đến vợ con. Sống với nhau được 5 năm, có cậu con trai 3 tuổi, nhiều lúc, Xuân thấy bế tắc về cuộc sống của mình nhưng không bao giờ nghĩ tới hai chữ "ly hôn" vì vẫn có tình cảm với chồng và sợ con khổ.

Rồi một lần, vào Sài Gòn công tác, cô gặp lại người bạn trai học cùng cấp ba - người ngày xưa từng thầm thương trộm nhớ nhưng không được Xuân đáp lại. Sự quan tâm dịu dàng, những kỷ niệm cũ ùa về khiến cô thấy xao xuyến. Người ấy vẫn chưa lấy vợ.

Sau chuyến công tác, Xuân và người bạn trai thường xuyên chat, viết mail và nhắn tin cho nhau. Xuân không hiểu sao cô có thể nói với anh mọi thứ, từ những buồn vui trong cuộc sống vợ chồng đến những suy tư mông lung về cây lá, thời tiết... Xuân cũng thấy nhớ nhung, mong ngóng nhưng cô cũng nói rõ với người ấy rằng mình chỉ muốn có một người bạn tri kỷ chứ không hề muốn mất gia đình. Sau đó, mỗi lần anh ra Hà Nội hay cô vào Sài Gòn họ đều gặp nhau, nhưng chỉ là cùng ngồi nhấm nháp ly cà phê, tay nắm tay, đi dạo loanh quanh thành phố chứ không hề làm gì vượt rào.

"Mình không muốn làm gì có lỗi với chồng. Và quả thực, từ ngày liên lạc lại với người ấy, mình cảm thấy cuộc sống của mình cân bằng hơn, mình cũng thôi không trách móc vì sự vô tâm của chồng nữa. Mọi thứ đang rất tốt và mình không muốn thay đổi gì hết", Xuân tâm sự.

Hôn nhân đổ vỡ nhưng lại không muốn ly hôn, chị Thanh (Thanh Xuân, Hà Nội) đã coi mối tình qua mạng là cứu cánh giúp chị lại yêu cuộc sống.

Chị Tâm cho biết, 5 năm trước, chị từng khủng hoảng tâm lý khi phát hiện chồng có bồ, đúng lúc chị phải nằm nhà trị bệnh sau một tai nạn giao thông. Vẫn yêu chồng tha thiết và thương con, chị đã tha thứ để níu giữ gia đình. Thế nhưng, sau đó, anh vẫn ngựa quen đường cũ, cặp với hết cô nọ đến cô kia. Bị bệnh về cột sống, không thể đáp ứng được nhu cầu "chuyện ấy" của chồng, chị cắn răng chấp nhận để anh tìm sự thỏa mãn bên ngoài.

"Hồi đó, có lúc mình muốn chết đi vì cảm thấy cuộc sống bi đát quá. Ly hôn thì không muốn, vì anh ta vẫn rất tốt với con, nhưng hai vợ chồng hầu như không còn tình cảm gì nữa. Và rồi, chính internet đã mang lại niềm vui cho mình", chị Tâm thổ lộ.

Chị cho biết, trong những ngày một mình ở nhà gặm nhấm nỗi đau khổ, chị đã tìm tới các diễn đàn trên mạng để khuây khỏa. Và tại đây, chị đã gặp "tình yêu ảo" của mình. Chị và người ấy có thể trò chuyện thâu đêm suốt sáng về đủ mọi đề tài, từ văn học, âm nhạc, đến những vấn đề giáo dục, cuộc sống. "Chưa bao giờ mình thấy được sống đúng với chính mình như vậy. Mình có cảm giác trở lại là cô gái tràn đầy nhựa sống, khát khao yêu và được yêu", chị nói.

Theo lời chị kể, chị và "người yêu" chỉ biết nick chat của nhau. "Mình không quan tâm anh ấy là ai, làm gì, mặt mũi ra sao. Mình cũng không có ý định gặp gỡ. Mỗi ngày mới đều có cái gì đó để háo hức, để nhung nhớ, thế là đủ rồi", người phụ nữ 35 tuổi bộc bạch.

Mọi người xung quanh, từ bạn bè, con cái, hay cả người chồng đã ly thân nhưng vẫn sống cùng nhà đều biết chuyện chị có "người tình" nhưng không ai phản đối. Họ còn ủng hộ khi thấy chị lúc nào cũng rạng rỡ, vui tươi, sau một thời gian khủng hoảng trầm trọng.

Chị Tâm cho biết, nhhững "mối tình ảo" như kiểu của mình không hiếm. "Rất nhiều đôi yêu nhau thắm thiết qua những dòng chat, bức mail nhưng chưa bao giờ gặp nhau và họ cũng không có ý định gặp gỡ, trong số đó, đông nhất vẫn là những phụ nữ đã có gia đình nhưng không thể tìm thấy sự chia sẻ ở người bạn đời", chị kể.

Chuyên gia tâm lý Trần Thị Hồng Hà, Trung tâm tư vấn Tình yêu - hôn nhân - gia đình thuộc Hội Liên hiệp Thanh niên Việt Nam cho biết, những mối quan hệ ngoài vợ ngoài chồng luôn chứa đựng nguy cơ gây đổ vỡ cho gia đình. Tuy nhiên, trong một số trường hợp, những mối quan hệ ấy cũng có mặt tích cực, nhất là với những đôi không còn tình cảm nhưng vẫn muốn giữ lại gia đình cho con.

Nhà tâm lý cho biết, ở phương Tây, người ta thường đề cao cái tôi nên khi cảm thấy cuộc sống hôn nhân không hạnh phúc, việc ly dị sẽ rất đơn giản. Còn ở nước ta, dù hiện nay tỉ lệ ly hôn cũng tăng khá cao, nhưng thực chất, vẫn có rất nhiều người ngại đưa ra quyết định này. Nhiều cặp vợ chồng cố duy trì gia đình đầy đủ vì họ biết đó là môi trường tốt nhất để con cái phát triển. Và khi đó, họ chấp nhận để "nửa kia" có thế giới riêng.

Đặc biệt, nhiều người phụ nữ thiệt thòi trong cuộc sống riêng nhưng vẫn chấp nhận. Tuy nhiên, trong thẳm sâu, họ vẫn luôn khao khát được yêu thương, được thừa nhận và đánh giá cao. Và không ít người đã tìm thấy điều đó ở một người đàn ông khác chồng. Họ coi việc dành tình cảm, sự chia sẻ cảm xúc cho người đó như một cách giải tỏa tâm lý và nghĩ rằng những mối quan hệ không sex sẽ không ảnh hưởng đến gia đình.

"Thực tế, mỗi người có quyền lựa chọn cách sống của mình, miễn là họ cảm thấy ổn và không ảnh hưởng đến những người xung quanh là được", nhà tâm lý bày tỏ quan điểm. Tuy nhiên, bà cũng cho rằng, thực ra, khi đã ngoại tình, kể cả chỉ trong tư tưởng, ranh giới giữa có sex và không sex hay giữa ảo và thật rất mong manh, và đôi khi người trong cuộc khó mà đủ tỉnh táo để luôn giữ cho mình dừng lại ở vị trí an toàn.

Vương Linh-VnExpress


Bài liên quan

Chi tiết

Hạnh phúc có con sau 8 lần thụ tinh ống nghiệm

Bé Evie Francis ra đời sau khi đã tiêu tốn của cha mẹ 100 nghìn bảng Anh và gần một thập kỷ làm thụ tinh nhân tạo.

Mẹ Sarah và bố Darren của bé từng được bảo rằng họ sẽ không bao giờ có con. Tuy nhiên, cặp vợ chồng người Anh này đã không từ bỏ và dành cả thập kỷ để thực hiện các kỹ thuật hỗ trợ sinh sản đau đớn.

Vợ chồng chị đã "thả" tự nhiên trong một năm đầu tiên, trước khi nhờ đến y học giúp đỡ. "Bác sĩ nói chúng tôi sẽ không bao giờ có con, nhưng mặc dù đã xét nghiệm nhiều lần, họ vẫn không đưa ra được lý do tại sao".

Sarah cùng chồng và cô con gái mà họ mong chờ gần thập kỷ. Ảnh: The Sun.

Sarah và chồng bắt đầu thụ tinh nhân tạo vào năm 2000. Đến lần thất bại thứ 7, bác sĩ nói: "Chúng tôi không thể làm gì hơn nữa để giúp đỡ anh chị".

Lần cuối cùng, sau khi xét nghiệm 18 mẫu máu gửi đi Mỹ, kết quả bất ngờ là cơ thể của Sarah đã tự tấn công bào thai trong cơ thể mình. Hệ miễn dịch của chị hoạt động quá mạnh, đến mức giết chết cả phôi thai.

"Trớ trêu thay, nhờ hệ miễn dịch mà tôi không bao giờ ốm, vì tôi có hàng rào bảo vệ quá mạnh, nhưng nó cũng tấn công thứ mà tôi muốn có nhất trên đời này", chị tâm sự với The Sun.

Tuy nhiên, vợ chồng chị đón nhận tin xấu này một cách bình thản, và quyết định làm thêm một lần thụ tinh, với hy vọng đó sẽ là lần cuối cùng.

"Bác sĩ bảo chúng tôi nên đi đâu đó vài tiếng trước khi biết kết quả. Darren và tôi đã tới đường Oxford ở London để làm cho mình thật bận rộn. Đột nhiên, ở giữa đường, điện thoại reo vang. Chúng tôi nhìn nhau. Tôi trả lời, lòng sẵn sàng đón nhận tin xấu nhất, và ở đầu dây bên kia, vị bác sĩ bảo 'dương tính rồi!'"

"Tôi không thể mô tả nổi cảm xúc ùa đến lúc đó. Chúng tôi không nói lời nào với nhau. Chúng tôi bước lên xe trong im lặng và cả hai cùng òa lên khóc. Giờ đây nước mắt tôi vẫn chảy khi nhớ đến sự kiện của ngày đó".

Bé Evie ra đời ngày 23 tháng 11 năm ngoái, cân nặng bình thường và khỏe mạnh. Giờ đây, cha mẹ bé đã chuẩn bị sẵn một món quà đặc biệt cho ngày sinh nhật thứ 18 của con gái, cho bé thấy bé quý giá như thế nào với họ.

"Tôi biết nhiều gia đình tan đàn xẻ nghé sau khi làm thụ tinh ống nghiệm. Tôi cảm thấy sự thất bại, và thậm chí còn nói với chồng 'Em hiểu nếu anh bỏ em'. Nhưng anh ấy luôn ủng hộ tôi đến kinh ngạc, và tôi không bao giờ cảm thấy mình cô đơn".

"Tôi muốn những người trải qua tình cảnh giống mình biết rằng sẽ luôn có một kết cục tốt đẹp đang chờ họ. Đừng từ bỏ", Sarah nói.

T. An-VnExpress


Bài liên quan

Chi tiết

Những nơi đáng sống nhất thế giới

Bãi biển cát trắng, làng quê thanh bình hay thành phố sầm uất là những nơi mà tạp chí Lonely Planet đánh giá là điểm du lịch hấp dẫn nhất năm 2010.

Rất nhiều người tưởng tượng ra một cuộc sống thiên thần là được nằm trên chiếc võng đu đưa dưới hàng cọ, với những con sóng dạt dào dưới bãi biển cát trắng mịn. Đó chính là những gì Vanuatu đem đến cho du khách. Màu nước biển xanh ngắt đến kỳ lạ, cùng với những cánh rừng còn nguyên vẻ hoang sơ rất thích hợp cho những người muốn hòa mình cùng thiên nhiên.
Sạch sẽ, thân thiện và đa văn hóa, Montreal, Canada, luôn vui vẻ quanh năm. Đến vào tháng 7, bạn sẽ tha hồ được cười. Lễ hội Just For Laughs diễn ra trên toàn thành phố, với những tiết mục hài đặc sắc. Đó là sân khấu hài lớn nhất thế giới, với sự tham gia của các cây hài hàng đầu. Nếu bạn không mua được vé xem thì vẫn có thể cười khúc khích với những người biểu diễn trên đường phố, những con rối đi diễu hành và màn bắn pháo hoa rực rỡ.
Bang Texas nằm ở phía tây nước Mỹ còn được đặt tên là Happy, lấy từ bộ phim có bối cảnh là vùng đất cao bồi này. Chiêm ngưỡng khung cảnh thiên nhiên hoang dã từ các địa điểm nổi tiếng như hẻm núi Palo Dura lớn thứ hai nước Mỹ, quan sát bò rừng bizon và ngắm mặt trời lặn ở hẻm núi Caprock.
Bhutan
Các tu viện nằm trên lưng chừng đèo, các trang phục cổ truyền đầy màu sắc và hoàn toàn không có một bóng đèn giao thông. Đó là hình ảnh đậm bản sắc dân tộc của vùng đất Bhutan không bị ảnh hưởng bởi xu hướng hiện đại hóa trên toàn cầu. Đứng trên ngọn núi hùng vĩ với các bông tuyết bay lất phất và những ngọn cờ bay phần phật, bạn sẽ không thể không cảm thấy yêu cuộc sống.
Colombia tràn ngập sắc màu Latin, từ các bãi biển Caribbe tuyệt đẹp tới những lễ hội hóa trang rực rỡ. Hãy đến xem một trận đấu bóng đá - nỗi ám ảnh của cả quốc gia, hay các buổi biểu diễn ca múa nhạc cây nhà lá vườn, hoặc một trong những lễ hội tôn giáo đặc sắc, để bắt kịp với không khí sôi động của quốc gia vùng châu Mỹ Latin này.
Nổi bật tại vùng đất Võ Di Sơn của Trung Quốc là ngôi đền Tian XingYong Le (Mãi mãi hạnh phúc) nằm trong thung lũng cổ, điểm xuyết bởi những thác nước hùng vĩ và chen lẫn cùng những hang động bí ẩn. Hãy thực hiện những cuộc vượt rừng mạo hiểm hay chèo bè trên dòng nước chảy xiết hoặc trèo lên những mỏm núi cheo leo.
Malawi được gọi với cái tên "Trái tim ấm áp của châu Phi". Người dân nơi đây nổi tiếng với sự chào đón nồng hậu dành cho các du khách. Từ những khu chợ sầm uất ở thủ đô tới những bãi biển cát trắng hay các cánh rừng đầy voi, bạn sẽ luôn bắt gặp nụ cười thân thiện.
Tại vùng đất nằm giữa Tây Ban Nha và Pháp, Andorra, người dân có tuổi thọ cao nhất thế giới - 83,5 tuổi. Đó có thể là do không khí trong lành ở độ cao 1.996 m và vô số các hoạt động ngoài trời như trượt tuyết vào mùa đông, leo núi, đạp xe vào mùa hè. Ngoài ra nó cũng bắt nguồn từ sự an bình nơi đây. Nước này đã không có chiến tranh trong 700 năm nay.
Hidakagwa, Wakayama, Nhật Bản. Vùng đất này có một truyền thống rất thú vị. Hằng năm, một nhóm người do một chú hề dẫn đầu đi qua các con phố trên những xe rước được trang trí sặc sỡ. Họ rung chuông và hô: "Cười lên! Cười lên!" trước đám đông tụ tập. Ngay lập tức, tất cả mọi người đều bật cười và cảm giác vui vẻ lan tỏa khắp ngõ ngách.


Cuộc sống ở Đan Mạch thật đáng yêu bởi một lý do rõ rệt: mức sống cao. Các phương tiện giao thông chạy đúng giờ, các ngôi nhà nghỉ mát tràn ngập trên bãi biển, những con đường dành cho xe đạp có khắp thành phố, cùng các nhà hàng phục vụ những món ăn tinh tế của châu Âu.
Song Minh (Ảnh: Huffingtonpost)

Bài liên quan

Chi tiết

Bà Nà trong sương trắng

Đến Bà Nà (Đà Nẵng) vào ngày mưa, độc giả Mai Thế Tường được chiêm ngưỡng cảnh sương trắng huyền ảo và chia sẻ cùng bạn đọc.

Hoa cẩm tú cầu trên Bà Nà.
Cơ hội hiếm hoi ghi lại những bức ảnh đặc biệt.
Bà Nà chìm trong màn sương.
Đôi tình nhân đi trong sương.
Đồi núi phủ đẩy sương trắng.
Chùa Linh Ứng trong khu du lịch.
Cầu treo trên độ cao hơn 1000 m.
Du khách như lạc vào cõi hư vô.
Cây cỏ trong sương trắng.
Vẻ đẹp huyền ảo.
Hệ thống cáp treo của Bà Nà lập 2 kỷ lục thế giới.

Mai Thế Tường-VnExpress


Bài liên quan

Chi tiết

Chinh phục Tây Côn Lĩnh

Khi gặp đoạn sạt dài tầm 10 m mà đường đi dốc quanh co chỉ đủ cho một người đi, chúng tôi lo lắng thật sự. Tất cả đứng đó, không biết làm sao để có thể đi tiếp. Nhìn xe, rồi lại nhìn vực rồi lại nhìn những hạt mưa. Mệt mỏi, lo lắng. Bạn Đỗ Quang Trung viết.

Rời Hà Nội vào chiều thứ sáu chúng tôi tiến về Hà Giang để bắt đầu cho hành trình chinh phục đỉnh Tây Côn Lĩnh. Tây Côn Lĩnh là một vùng đất Hà Giang, giáp biên giới Trung Quốc nơi trên bản đồ đường bộ ghi độ cao 2.427 m. Tuy nhiên, trong đợt chinh phục độ cao của chúng tôi lần này không phải chỉ là những dấu chân mà thêm những vòng lăn của chiếc xe hai bánh. Những vòng lăn này sẽ lên đến đỉnh Tây Côn Lĩnh nơi có chiếc cột ghi khu vực biên giới.

Sáng hôm sau, từ Hà Giang chúng tôi tiến đến cửa khẩu Thanh Thủy để rẽ sang con đường đi về xã Xín Chải. Nơi ngã 3 đến Xín Chải, chúng tôi bắt đầu xa dần những con đường bê tông để bắt đường hành trình chinh phục khó khăn trên những con đường đất, đá và những con đường nhỏ tí sát vực.

Phút dừng chân bên đường. Ảnh: Đỗ Quang Trung.

3 chiếc xe của chúng tôi lăn tròn những chiếc bánh trên những con đường đất. Trời nắng chói chang, đánh lên mặt đường màu vàng lóa mắt. Xe cứ chầm chậm lăn còn bánh xe vẫn chặt bám lấy con đường đất. Chúng tôi thầm nghĩ, may mắn thay nếu trời mưa con đường sẽ trở nên lầy lội và sẽ ghim chặt xe chúng tôi lại. Cứ đi trên những con đường đất, chúng tôi đến bên cạnh suối. Đang định đi tiếp theo con đường dọc suối, bất chợt nhận ra bên kia con suối nhỏ là một con đường nữa.

Đợi cả đoàn đi đến, chúng tôi dừng chân nghỉ ăn trưa rồi lại tiếp tục lên đường. Đến đây, chúng tôi không thể ngồi trên xe để mà tiếp tục lăn bánh được. Để sang con đường bên kia, chúng tôi phải giữ xe để xe khỏi tuột ra khỏi con đường dốc nhỏ xíu toàn đất đá nhỏ dẫn xuống suối.

Khi cả đoàn chúng tôi đang hì hục bên chiếc xe, đàn em nhỏ ở trong một lớp học ra tất cả ngoài hiên ngồi xếp hàng ngang xem chúng tôi đưa xe qua suối. Có lẽ các em thấy lạ lắm bởi những người Kinh băng qua con đường này làm gì? Có gì hấp dẫn họ đến nơi này? Khi qua được đến bên kia, tôi vẫn thấy ánh mắt tò mò của các em dõi theo đoàn chúng tôi. Bởi về sau này tôi mới hiểu, con đường chúng tôi sắp đi không phải là đường đi dành cho xe máy mà là đường dành cho người đi hay còn gọi là đường “trâu bò đi”.

Con đường giờ chỉ còn duy nhất tiếng động cơ của 3 xe chúng tôi, khi đi qua một ngôi nhà hiếm hoi ven đường những ánh mắt tò mò của người dân nơi đó lại dõi theo chúng tôi hệt như lúc chúng tôi kéo xe qua suối. Đường càng lúc càng khó đi khi thì chúng tôi cho xe lăn bánh chầm chầm qua con đường bé xíu với vực kề bên, khi thì nhấc xe ra khỏi chỗ bị mắc kẹt, khi thì đẩy xe ra khỏi chỗ trượt bánh trên đường.

Đến bãi đất rộng, đoàn chúng tôi cho xe dừng bánh tự pha cho mình những ly café thơm phức và tiếng nhạc từ chiếc loa gắn trên chiếc MP3 vang lên giữa núi rừng hòa quyện vào gió của đại ngàn. Thả chân đong đưa bên bờ vực, chúng tôi nhìn về con đường đất và những quả đồi trước mặt từ từ nhâm nhi ly café nhỏ xíu thấy "phiêu" lạ thường.

Rồi chúng tôi lại tiếp tục lên đường bởi biết trong rừng sẽ rất nhanh tối. Chúng tôi phải đi tìm cho mình một chỗ bằng phẳng để có thể dựng lều ngủ qua ngày hôm nay. Xe lại tiếp tục lăn bánh trên con đường đất đá ấy, tìm được một chỗ ưng ý trời đã chạng vạng tối, chúng tôi nhanh chóng phân công công việc. Hai người đi kiếm củi, hai người dựng lều và hai người làm đồ ăn tối. Công việc được phân chia hợp lý cho từng thành viên trong đoàn, ai cũng đều có phần việc riêng của mình.

Tôi được phụ trách phân công đi kiếm củi, khi mang được củi về thì lều đã dựng xong, món thịt bò chỉ chờ than hồng là đem lên nướng. Trời lúc đó đã sập tối. Trong cái tiết trời se lạnh giữa rừng, 6 người trong đoàn chúng tôi ngồi quây quần lại lên bữa ăn do chính tay chúng tôi làm, bên những chiếc lều chính tay chúng tôi dựng, bên ánh lửa chính tay chúng tôi nhóm.

Chúng tôi giờ đây như những thành viên trong một ngôi nhà nhỏ đang quây quần bên bữa ăn tối dưới trời ngàn sao, bên tiếng nhạc phát ra từ chiếc loa, bên ánh nến vàng giữa đại ngàn. Tiết trời se lạnh càng khiến chúng tôi xích lại gần nhau hơn. Câu chuyện về chuyến đi được chúng tôi chia sẻ bên đống lửa ấm cúng cho đến khi lửa tàn và trăng đã lên cao.

Thức dậy sớm để đón chào bình minh, chúng tôi thu dọn lại đồ đạc bởi theo dự kiến trong ngày hôm nay thôi, chúng tôi sẽ chinh phục được đỉnh Tây Côn Lĩnh. Khi vượt qua giữa bạt ngàn lau, tôi biết đã đến gần đỉnh lắm rồi nhưng những người ngồi sau không thể ngồi trên xe máy được mà phải xuống đi bộ. Chốc chốc lại nghe tiếng ga xe máy rú lên giữa rừng, xe mắc kẹt liên tục, tôi lại hì hục kéo và đẩy cho chiếc xe. Người mệt nhoài, đói và lạnh đã vắt kiệt sức lực của các thành viên trong đoàn.

Khi gặp đoạn sạt dài tầm 10 m mà đường đi dốc quanh co chỉ đủ cho một người đi chúng tôi lo lắng thật sự. Tất cả đứng đó, không biết làm sao để có thể đi tiếp. Nhìn xe, rồi lại nhìn vực rồi lại nhìn những hạt mưa. Mệt mỏi, lo lắng. Những khoảng thời gian im lặng như đóng băng đoạn sạt ấy bởi đích thì đã gần đến mà chúng tôi thì không thể quay ngược trở lại.

Lần lượt từng ý kiến của các thành viên trong đoàn được đưa ra rồi tất cả lại lắc đầu. Buồn bã, khuôn mặt mọi người đều u buồn trong sự thất vọng. Bởi tất cả mọi người đều hiểu, dù chỉ sơ sẩy một chút thôi chúng tôi sẽ rơi xuống vực.

Thời gian cứ thế trôi đi, mưa cứ thế gõ nhè nhẹ trên những tán lá rừng và chúng tôi vẫn đứng đó bên bờ vực. Rồi bất ngờ, một thành viên dường như đã tổng hợp được ý kiến của các thành viên khác và đưa ra được một phương án hợp lý để có thể đưa xe qua miệng bờ vực ấy. Một người đứng trước xe để ôm bánh xe trước chỉnh sao cho bánh không chệch khỏi đường, 3 người còn lại giữ dây thừng để cho xe không tuột xuống quá nhanh. Và chúng tôi đã thành công khi đưa từng chiếc xe qua một.

Và như thế chúng tôi đã lên đến đỉnh Tây Côn Lĩnh nơi có cột mốc ghi "Khu vực biên giới". Chụp bức ảnh lưu niệm và trở về nơi bắt đầu cuộc hành trình với kỷ niệm mà chúng tôi sẽ mãi chẳng bao giờ quên.

Tây Côn Lĩnh là một đỉnh núi trên dãy núi cùng tên ở phía tây tỉnh Hà Giang, thuộc huyện Hoàng Su Phì, cách thị xã Hà Giang 146 km. Đây là đỉnh cao nhất vùng đông bắc Bắc Bộ và là một trong những đỉnh núi cao nhất của Việt Nam.

Đỗ Quang Trung-VnExpress


Bài liên quan

Chi tiết

Hội An sâu lắng

Cơn mưa lạnh trút xuống phố cổ khi đêm đã về khuya. Ánh đèn lồng khi mờ khi tỏ khiến con phố dài thêm hiu hắt. Trong đêm, vạn vật thẫm ướt, thoảng đâu tiếng rao trầm "Ai Chí mà phù nóng nào!". Bạn Lam Linh viết.

Cơn gió bất chợt lướt qua Hội An (Quảng Nam) vào những ngày đầu hè khiến thành phố nhỏ nhắn này dường như co mình lại. Cơn mưa chiều thấm ướt những con ngõ nhỏ hình ống chạy dài zíc zắc từ phố này sang phố kia, xuyên ra đến tận dòng sông Thu Bồn phía sau lưng.

Những mái nhà rêu phong cũ kỹ, những chiếc đèn lồng tỏa ánh sáng dìu dịu khe khẽ đung đưa trong cơn gió, tiếng lá xào xạc xốn xang, thềm hè cũng thẫm màu. Dưới mái hiên nhà ai, đôi bạn trẻ xuýt xoa chờ cơn mưa ngớt tạnh, tay trong tay hạnh phúc với tuần trăng mật dịu dàng, trong tiếng mưa tí tách rơi.

Ảnh phố cổ Hội An

Chùa Cầu soi bóng bên sông Hoài.
Phố cổ yên bình.
Một hàng cắt tóc.
Phố cổ trầm mặc.
Đèn lồng xuất hiện trên nhiều tuyến phố.
Một em bé Hội An.
Ảnh: Lam Linh

Hội An về đêm và Hội An trong mưa càng khiến cho vẻ đẹp phố cổ thêm ngọt ngào. Thâm trầm và kín đáo, những nếp nhà cũ kỹ nép sát mình vào nhau, ánh sáng chỉ đủ hắt đến hiên nhà phía trước, những bức tường hoa lá rung rinh, lấp loáng phản chiếu ánh sáng qua hạt mưa trong suốt. Những ngõ nhỏ chạy dài len giữa hai khu nhà, mở xiên sang những con phố khác chạy ngang dọc.

Trong góc sân, những chiếc lá được phơi để gói bánh ít, bánh bò đã được cất gọn vào một góc hiên nhà. Tiếng lũ trẻ ê a học đánh vần, tiếng chiếc máy khâu thưa nhặt trong cửa tiệm may áo dài. Hương hoa dạ hương thoảng từ đầu đến cuối ngõ vắng.

Chùa Cầu, biểu tượng của Hội An. Ảnh: Lam Linh.

Nhịp sống và nhịp thời gian dường như dừng lại khi chạm vào đến ngõ phố. Thời gian đã khắc lên những mái nhà, những thân cột, những bức phù điêu về câu chuyện lịch sử. Bên bộ sập gụ nhẵn bóng, hương trà thơm quyến luyến, thư thái với bàn cờ tướng, hai cụ già đang dở với ván cờ. Góc nhà, chị hàng may hôm nay nhận được nhiều hàng cặm cụi cắt váy áo cho khách. Mỗi chiếc váy nhận trả trong 3 ngày, vậy là chị phải làm đêm hôm mới kịp chuyển hàng.

Bên nhà hàng xóm đang cất những chiếc đèn lồng đủ màu sắc và hình dáng, trong nhà ngổn ngang đủ loại giấy màu, tre nứa. Người vợ hiền sắp mâm cơm nóng hổi, tiếng gọi nhau, tiếng lách cách bát đũa, tiếng nhịp sống nhẹ nhàng trôi.

Hội quán Quảng Đông giờ này đã đóng cửa, im lìm với hai hàng cửa sắt. Hội quán Phúc Kiến vẫn còn le lói ánh đèn và chùa Cầu được thắp sáng. Sự giao thoa của nhiều nền văn hóa khác nhau thể hiện rõ nét nhất nơi cuối con đường, sau những nếp nhà lô xô.

Con sông Hoài dường như chảy qua khu phố cũng dịu lại, chậm rãi đi qua và bước chân lữ khách cũng nhẹ nhàng hơn khi đi trong những con phố dịu dàng.

Mưa tạnh. Phố vắng. Ánh đèn le lói. Yên ắng. Không một tiếng động cơ nào được phép phá vỡ không gian này vì khu phố hoàn toàn dành cho đi bộ. Chỉ có tiếng bước chân, tiếng nói chuyện lao xao.

Hương thơm của bánh vạc, bánh đập quyến rũ. Hầu hết nhà hàng đều tổ chức các lớp học nấu ăn tại chỗ. Nhà hàng Vạn Lộc (27 Trần Phú) vẫn còn giữ nguyên không khí một quán ăn cũ với rất nhiều món đặc sản. Nhà hàng Vĩnh Hưng gần Chùa Cầu (147 Trần Phú), là nơi tập trung nhiều du khách nước ngoài.

"Quán bà già" qua cầu Cẩm Nam, sát bờ sông với hến xúc bánh đa, chè bắp và đặc biệt là món bánh đập dập nổi tiếng hay nhà 41 Nguyền Thái Học để mua một lọ tương ớt về làm quà.

Đêm khuya, thưởng thức món cao lầu và cốc sữa đậu nành nóng hổi, nhâm nhi tách cafe đắng trong quán nhỏ góc phố, thi vị và nhiều kỷ niệm. Cafe "Treated" là một nét độc đáo. Người chủ đã khoét thủng trần gỗ và lồng vào những chiếc rá tre vo gạo bình dị. Hàng lỗ thủng đều đặn của rá tre đã tạo ra một nguồn ánh sáng ngộ nghĩnh và lạ cho không gian quán.

Hội An khiến nhịp bước chân người bước qua chậm lại. Nhỏ nhắn nhưng vô vàn những điều thú vị mà không phải ngay một lúc ta có thể cảm nhận hết được.

Hội An cách thành phố Đà Nẵng chỉ hơn 40 km, nhưng là hai thế giới khác biệt. Đà Nẵng hiện đại, Hội An thâm trầm. Lặng lẽ với dòng sông Hoài mềm mại ôm ấp lấy thành phố.

Lam Linh


Bài liên quan

Chi tiết
 

Blog Môi trường Xanh 2014 Copyright © 2012 Blog Moi Truong is Designed by Blog môi trường Sponsored by Blog Moi Truong